The nostalgic scent of summer enveloped the station where I was waiting for you Your smile, your gestures, it was all the same as back then I could feel it in your voice that grew closer to me
At our first memorable summer festival in a while, we stood next to each other In the distant twilight, two shadows were innocently having fun
We ran after fragments of stardust with our hands outstretched The unchanging memories from those days gently melt into the night sky
Trees sway by their hilly streets and park benches have rusted a little Even the scenery that we'd been used to seeing everyday Within your eyes, it changed its form
Time passes and we become adults There are days when we look back But the dreams that we'll start out toward from here Will take us each to a different sky of our own
Forever and always, we'll have this irreplaceable, precious place Even if we leave it behind, it'll always gently watch over us, no matter where we go
When the dawn breaks, you'll already be in an unknown city I'll start walking too Toward the future that is connected to the present
We ran after fragments of stardust with our hands outstretched The unchanging memories from those days melt into the night sky
That's why, forever and always, we'll keep them in this irreplaceable, precious sky Like the fireworks that shoot up They'll never fade away Even now
Vietnamese
Mùi hương mùa hè đầy nhung nhớ ôm lấy nhà ga nơi anh chờ em Cả nụ cười, cả cử chỉ vẫn như ngày ấy không hề thay đổi Anh nghe thấy tiếng nói của em đang đến gần.
Đã lâu lắm rồi, ở lễ hội mùa hè kỷ niệm, hai ta đứng kề vai Hai chiếc bóng ngây thơ vui đùa về hướng hoàng hôn
Anh vươn cả hai tay đuổi theo mảnh vụn của sao trời Những cảm xúc không bao giờ thay đổi của ngày ấy giờ đây đã tan thành bầu trời đêm Âm thầm
Con đường dốc với hàng cây lay động xào xạc và chiếc ghế cũ hen gỉ chút ít nơi công viên Đến cảnh sắc thân thuộc mỗi ngày, trong đôi mắt em hình dạng của chúng đều thay đổi
Thời gian trôi đi, hai ta đã lớn tuy cũng có những tháng ngày để chúng ta nhìn lại Nhưng từ nơi này hai chúng ta đi đến khung trời mơ ước của riêng mình
Vĩnh viễn và mãi mãi không thể nào thay thế, nơi chốn thân thương đó Dù có rời xa, ở đâu đó nó vẫn mãi dõi theo ta Âm thầm
Khi bình minh đến em đã ở thành phố mình chưa hề biết đến Anh cũng sẽ đi đến tương lai đang kết nối với hiện tại
Anh vươn cả hai tay đuổi theo mảnh vụn của sao trời Những cảm xúc không bao giờ thay đổi của ngày ấy giờ đây đã tan thành bầu trời đêm Cho nên
Vĩnh viễn và mãi mãi không thể nào thay thế, Như pháo hoa bay lên bầu trời bầu trời thân thương ấy Màu sắc sẽ mãi mãi không bao giờ phai nhạt Bây giờ vẫn vậy