Tháng 8 mùa mưa

Aug 10, 2021 22:29

(tựa đề không liên quan)

1.

image Click to view






Gần đây check lại thì thấy đã có raw của Kagero no Tsuji, series cổ trang của anh Koji từ 2007. Lật đật down về coi thử 1 đoạn của tập 1 thì thấy cốt truyện quen quen, (thực ra coi tên nhân vật đã thấy quen quen rồi :v), skip tới phần credit thì nhớ ra nó lấy cùng nguyên tác của movie Inemuri Iwane có bạn Tori mà mình đã coi mấy năm trước =]]]]]]. Thiệt ta nói NHK lúc nào cũng đi trước thời đại, nguyên tác nào NHK khai thác từ xưa lắc rồi về sau mới có đơn vị khác chế biến lại :v (một cách thương mại hơn).

Movie của bạn Tori thật ra không tệ, có nữ chính là Kimura Fumino, mối tình đầu là em Yoshine Kyoko, dàn cast còn lại cũng không có ai đáng ghét, lại lồng nhạc MISIA (nhạc MISIA lúc nào cũng hợp với phim cổ trang :x). Chỉ là với nhân vật đó và cốt truyện đó (kiếm khách lang bạt) thì thích hợp làm thành drama hơn là movie, cho nên hèn chi coi movie thấy hơi cụt.

2.

Muốn sub Mameotto lắm nha nhưng mà mình vẫn chưa can đảm vượt qua sự thật là, nếu sub thì phải sub luôn 6 cái PV nhạc phim (mới xong 1 cái) @_@. PV thì đẹp thiệt đó nhưng rap riếc oải quá hà, khóc hết nước mắt mà vẫn chưa thấy nó đỡ khoai :[[[[[[.

Mameotto cũng rất OK đó. Nó tửng tửng mà thỉnh thoảng tập kích vài chi tiết khiến mình thổn thức quá luôn ;_;. Nó không hoàn hảo và thật ra còn chưa bằng Quartet (đặc biệt thấy tập cuối dư thừa gì đâu :]]) nhưng vì mấy tình tiết thổn thức, mấy ông bà chính (lẫn không chính) có duyên, và cái đám bài hát cuối phim chất còn hơn phim chính (ủa...), tui tự tin vẫn có thể lết đến cuối cùng nha. Chẳng qua còn phải xếp hàng chờ vài thứ khác tui đã lên kế hoạch làm từ trước XD

3.

Dịch phim thể loại nào là khó?

Phim chuyên ngành đương nhiên khó, vì nhiều từ vựng và kiến thức chuyên ngành. Nhưng đỡ cái là gu của mình thường không thích phim chuyên ngành, bởi lẽ mấy phim này thường mắc cái bệnh chung là khoái "khoe" kiến thức chuyên môn chứ không đặt trọng tâm vào mài giũa tình tiết cho hợp lý, vì thế mình coi các phim bác sĩ luật sư tài chính cảnh sát thường không thấy đủ hay để làm sub. Đương nhiên trừ vài trường hợp đặc thù :v

Phim cổ trang cũng khó, vì nó nhiều từ cổ, nhiều địa danh chức vụ khái niệm phức tạp khó hiểu và chưa có từ chuyển ngữ thích hợp. Mình lại thích phim cổ trang nên đụng mấy cái này hoài, nhưng đó cũng là thuận lợi khi đã đủ quen thuộc, rành các cách nói văn vẻ của người xưa thì nhận thấy quanh đi quẩn lại cũng có nhiêu đó thôi, mà thậm chí dịch lâu còn cảm được thú vui của quá trình lục lọi ngôn từ để dịch cho trau chuốt mấy câu thoại hoa mỹ, riết rồi gần như ôm tư thế ăn đời ở kiếp với nó luôn =]]]]]. Mình nghĩ cái này là đam mê, mà đã mê thì không thấy khổ, or tinh thần vượt khó tăng vọt, khó cách mấy cuối cùng cũng xử lý xong XD.

Còn một thể loại phim cũng khó dịch nữa là "phim Sakamoto Yuji". Phim của ổng thì không bao giờ dùng từ phức tạp gì, hầu như không đào sâu kiến thức chuyên môn, hoặc phần chuyên môn không phải là nội dung cốt lõi của phim. Cái khó nằm ở chỗ là thoại của ổng luôn có nhiều tầng nghĩa, mà nếu chỉ dịch word-by-word theo phản xạ thông thường thì tuyệt đối không thể diễn đạt được ý nghĩa đằng sau.

Ví dụ thì nhiều lắm, lấy cái mới nhất mà mình ấn tượng mạnh (vì chưa tìm ra phương án dịch =]]]]])



そういうことで、そういうことか?

Bứt hết mấy cọng tóc vì không biết phải dùng cách nào để diễn tả ý của Towako, thể hiện được sự khác nhau của 2 cụm "sou iu koto" trong cùng một câu, cộng thêm từ ngữ phải đơn giản, không quá hiển ngôn, có điệp từ và phải đúng tiếng Việt chuẩn nữa +_+

Mình thường rất đắn đo khi dịch phim Sakamoto Yuji. Tui nhớ trong khi dịch Quartet tui đã pause mấy lần ngay chỗ Maki nói về sự khác biệt giữa "mất tích" và "vắng mặt" để refresh đầu óc rồi mới nhai qua được chỗ đó ;_;.

Nhưng đổi lại, khi xem lại phim Sakamoto, cảm giác thành tựu là đậm nhất, vì danh ngôn nhiều quá mà, danh ngôn everywhere, khiến phim có nhiều khoảnh khắc chiêm nghiệm. Và một bản dịch thành công phải là bản dịch khiến khán giả người Việt xem cũng chiêm nghiệm được nhiều như khán giả người Nhật ^o^

Mameotto cũng là một phim có nhiều câu thoại đắt, nó vừa là thách thức vừa là mồi ngon khiến mình muốn lao vào, hì hục vật lộn với con chữ để cho ra một bản dịch tốt nhất. Mà một bản dịch khiến bản thân người dịch hài lòng chính là thù lao lớn nhất của cái nghề nấu súp miễn phí này XD.

4.

Nhân nói tới chủ đề nấu súp. Gần đây follow cái trang confession cho subber mới phát hiện ra nhiều quan điểm mà mình ngộ nhận (hoặc cũng không phải ngộ nhận, mà chỉ là quan điểm của mình đã cũ thôi). Đó là nào giờ cứ tưởng fansub là phi lợi nhuận, là lằn ranh vững chắc để phân biệt hoạt động fansub với việc ăn cắp bản quyền. Nhưng mình bước ra vỏ ốc (aka bước ra cái ổ cộng đồng phim Nhật) mới thấy thiên hạ đã chuyển fansub thành dịch vụ trả lương tính tiền có hệ thống bài bản từ đời nào .__.  Mà mấy người rao vặt "tuyển trans/type/encode giá xxx/phút" không rõ có mua bản quyền của bên sản xuất để làm sub và thu tiền người xem theo quy trình chính quy được chính quyền công nhận không .___. Những cái giá, dù là bao nhiêu, cũng khiến mình hốt hoảng, cảm thấy bị thiên hạ bỏ xa cả mấy đời.

Cũng liên quan tới vụ thu tiền, thì dạo trước có hiện tượng donate cho subber cũng tương đối mất vui. Dù bạn subber đó không bắt buộc và không donate thì vẫn down được phim như thường (theo phản ảnh), nhưng cảm thấy hành động đó cũng không hay lắm, tiềm ẩn nhiều rắc rối về sau, và đặc biệt là dễ khiến việc làm sub bị biến chất. Cái này hơi khác việc donate trên các trang private torrent như avistaz, vì mấy trang đó là hội kín và cũng thật sự cần tiền duy trì server, các lý do đề nghị donate của mấy bạn nói trên nghe không thuyết phục mà cũng chẳng chân thành.

Mình rất mong những điều mình yêu, những người mình biết vẫn trong sáng và vô tư như ngày xưa. Nhưng nếu không thể, thì chỉ có thể giữ cho bản thân mãi trong sáng và vô tư hết mức có thể, và đến khi có thể. 

movies, +sakamoto yuji, me, dramas

Previous post Next post
Up