Hôm trước làm bài so sánh chung khi làm fan Ar và làm fan U, hôm nay sẽ so sánh cụ thể vào một phần rất quan trọng: CONCERT.
Chỉ từ khi biết đến Ar m mới bắt đầu có khái niệm thế nào là concert nên dĩ nhiên là chỉ toàn xem Ar. Hôm qua mua được đĩa concert của U về xem ngay, là lần đầu xem concert của người khác. Đúng là có nhiều cái mới lạ :))
Khi xem concert của Arashi, đây là những thứ không nơi nào có:
1. Sân khấu thể hiện đẳng cấp. Người ta dễ dàng bị choáng ngợp bởi không gian hoành tráng nhờ sự pha trộn đến ngây ngất giữa ánh sáng, âm thanh, hình ảnh, không khí,... tất tật mọi thứ. Chưa kể còn huy động tối đa mọi nguồn lực để fans bị đau họng và đau tim: nước, lửa, pháo phụt, pháo hoa, đèn laze, sân khấu di động, sân khấu nâng, cáp treo, bóng bay,.....
2. Chương trình concert chặt chẽ (dưới sự chỉ đạo tận tình của anh Dẹo-đến-mức-ai-cũng-biết-là-ai-đấy), không một phút thừa, không một phút thiếu, không để sâu khấu trong tình trạng đèn tắt tối thui mà luôn luôn có ai đấy đứng câu giờ cho các đồng chí khác :D
3. Phục trang: Xé quần áo nhanh như chảo chớp :)). Nhớ concert đầu tiên của Ar mình xem là Iza! Now và lại xem bằng Youtube với cái mạng cùi, thế mà vẫn phải há mồm vì Ar thay đồ nhanh quá thể :)) Chưa kể những lúc độn đến hai ba bộ trong người để cởi dần nữa chứ ^^!. Quần áo thì sặc sỡ hoa lá cành rồi các thể loại bèo với tua rua =)) Nhiều lúc muốn đem concert đi khoe với bạn mà sợ chúng nó nhìn quần áo lại xỉ mình :") Bây giờ đồ diễn của các anh có dễ nhìn hơn, nhưng mấy cái độ độc đáo ví dụ như bộ đồ tù nhân Mĩ màu da cam trong Scence thì vẫn còn được duy trì dài dài nè :D'
4. Encore: Cái thể loại cứ lượn vào rồi lại lượn ra rồi lại đi vào và lại đi ra... làm người xem muốn phát rồ lên thì Ar đúng là số một :)) Nhất là ở DVD Time, nhìn mí lão cứ lả lướt mơi hàng mà chỉ muốn đập =))
Và đây là thứ không một fan Ar nào đi concert của các anh sẽ được hưởng :D
1. Sân khấu của Ar rất xa fans *buồn n giây*, nên sẽ không có chuyện các anh cúi xuống, dí mic cho fans hát, hay cúi xuống chạm tay với fans (cái này hơi nguy hiểm ne). Trong khi đấy, sân khấu của U thì bé tí tẹo, gần xịt với hàng đầu. Anh hát chán anh dí mic cho 1 bạn fan hát làm bạn này cũng hơi bị hoảng một tí :)) Và đặc biệt, ở concert nhỏ của U sẽ có một thứ ÁP ĐẢO concert của Ar, đó là những cuộc hội thoại như sau:
Một fan nào đó hét rất to:
F: Yu-chan KAKKOIIII~!!!
U: Oh sankyu~!
F: U ơi lấy em đi~!
F: Ấy ơi lấy tớ nữa~!
F: Lấy tớ nữa!
F: Lấy em nữa này~!
U: Ấy ấy các ấy cứ từ từ đã nào *cười ngượng*
Hoặc là lúc U cởi áo khoác thì sẽ:
F: Woohoooo~~!!!
U: *cười gian xảo, lật ra lật vô cái áo khoác như thể ta đây ngon lắm, mặc dù bên trong hắn còn vài lớp áo nữa*
F: Nude đi ấy ơi
F: Nude! Nude! Nude!
U: Hư nào, đánh giờ *làm động tác "chém gió"*. Các ấy hư quá, ở đây còn có các bé nhớ~!
- Trước lúc hát Sakura monogatari, U mời một bé fan làm Lớp trưởng cho anh, để bé hô "Nghiêm! Chào!" và anh bắt đầu bài hát. Em bé sướng còn chả kịp, thế mà U vẫn cúi đầu cảm ơn rối rít :))
Và còn nhiều nhiều màn tương tác nữa giữa U và fans, cái không khí đó nó thực sự gần gũi hơn rất nhiều so với Ar. Không phải Ar không có, mà là Ar và fans không được gần gũi như thế. Tiếc :"(
2. Tương tác với fans đã đành, U còn tương tác với staffs. Tự nhiên tăng lên cảm giác U thật thân thiện ^^
3. Concert goodies: Cái này không chỉ U mà nhiều nhóm khác hơn Ar >.< Đồ của U thì đa số là U tự thiết kế, thể loại đa dạng và đa số là hữu dụng.
4. DVD Concert được bonus các thể loại backstage, document, thậm chí là performance ở chỗ nào đó -> hào phóng hơn hẳn JE, mà giá cả tính ra còn rẻ hơn ~__~!
Nhưng dù là concert của U hay Ar thì mình vẫn có thể cảm nhận được không khí sôi động, phấn khích và cực kì cực kì nhiều năng lượng mà cả Ar và U đã truyền cho fans đến xem cũng như fans coi qua đĩa. Không khí của cái sự lao động hết mình, nỗ lực hết mình và vui vẻ hết mình. Ở concert đó luôn có những nụ cười, những giọt mồ hôi và cả những giọt nước mắt. Đó luôn là quãng thời gian đẹp nhất của một năm :X
Thêm nữa: Không thể tin được một đứa căm ghét nước mắt nam giới như mình lại tìm ra không chỉ 1 mà đến 2 tên con trai khiến mình gào lên "Ôi khóc đi anh!". Trời ơi~!!!!! Sao ở đời có người khóc nhìn đẹp thế nhỉ o__O" Hay nhất là đoạn chẳng ai làm gì tự nhiên khóc, không hát nổi nữa vì khóc. Khóc rồi thì lại xấu hổ chẳng dám ngẩng mặt lên. Và để tự lên tinh thần cho hết khóc thì ngoạc mồm ra gào át hết cả tiếng bà con khối phố :)) Nhưng cái kiểu tự lên tinh thần đấy không được hiệu nghiệm cho lắm vì chẳng mấy chốc sau thân chủ đã có biểu hiện sụt sùi lần nữa =)) Thôi không trách, đều là buổi biểu diễn cuối cùng mà, xúc động cũng phải :D 2 anh chàng nhạy cảm, đáng yêu ghê :")
Thôi nhảm vậy đủ rồi, đi làm bài nốt nào :")