T nghĩ rằng m chưa đủ tuổi và điều kiện để sống một cuộc sống không có áp lực!
Thường là phàm nhân thì những áp lực cơ bản của cuộc sống sẽ thay đổi mức độ theo độ tuổi
Đối với t hiện tại thì áp lực về kinh tế đang quá nặng nề
Áp lực của m thì kinh tế ít hơn nhưng còn phải lo học hành, ở tuổi của m thì t sướng hơn nhưng nếu diễn biến cuộc đời được đúng tiến độ t mong muốn thì khi m ở tuổi t bây giờ m sẽ sướng hơn =))
Mà mẹ giờ tuổi nghỉ hưu rồi sống vẫn còn chưa đc an nhàn nữa là m đang tuổi thanh niên
20t thì dù sống ở đâu cũng nên nghĩ đến chuyện tương lai rồi
T ko cần m làm 1 cái gì đấy quá lớn nhưng ít ra cũng nghĩ đc để lo cho bản thân, lo cho mẹ
Có ai là sống thoải mái???
May ra có tiền thì sẽ sống thoải mái hơn tí
Hoặc m sống 1 mình :|
Nên là nếu m sống rảnh rang vô tư vô lo, ko muốn học cũng chẳng muốn làm, thì cái áp lực đấy sẽ dồn lên t, lên mẹ.
Chứ áp lực cuộc sống ko tự sinh ra cũng ko tự mất đi, mà chỉ truyền từ ng này sang ng khác trong cùng 1 gia đình thôi... chán thật...
Có thể t ko thể tưởng tượng đc độ khó của tiếng Nhật, t chỉ biết N1 thì ko nói nhưng N2 t thấy có thiếu gì đâu, hơn nữa tiếng Nhật hiện tại với m nó ko nằm trong danh mục được phép lựa chọn là học hay ko, nó ko phải là 1 sở thích như là học đàn học hát để lựa chọn được. Nó là chuyện bắt buộc, chuyện phải học, cũng như bạn bè m ở VN, chúng nó cũng vẫn phải đi học, có thể môn học nó ko khó, nhưng dù chán thì đến lúc thi cũng vẫn phải học, ko thì ko ra được trường, thế thôi...
Học được thì tương lai kiếm tiền chắc dễ hơn nhàn hơn tí, còn học dốt mà giỏi chắc vẫn kiếm đc nhiều tiền nhưng chắc vất vả hơn, mà chắc m cũng ko có chí tiến thủ nhiều thế đâu nhỉ =))
Học hết mình vào, tiếng không tốt sau này m định làm gì? làm gì phải giàu giàu 1 tí ý, chứ đàn ông mà nghĩ chỉ làm đủ ăn thì ko được đâu @@
Muốn sống thoải mái mà ko chịu cố gắng thì kết quả cuối cùng cũng chỉ như t thôi, nghèo rách ra ko làm được cái việc gì ra hồn. Nhưng t là con gái, dù gì trách nhiệm vẫn ít hơn con trai đấy m hiểu ko???
Nhưng nói thế này cũng ko phải để tạo áp lực hay là kiểu muốn m vất vả thì mới vừa lòng mà chỉ muốn m tự suy nghĩ đc tầm quan trọng của bản thân thôi.